Insane
tin nhan - sms
Trang-nhungxemanhchuplen.sextgem.com - kho anh chup len doc nhat viet nam
nghe nhạc trực tuyến rất hay

waphaynhat.net - Cập nhật video shock, quay len , ảnh gái xinh , tự sướng , ảnh sexy , chup len ,doc truyen hay, kinh nghiem lam tinh update hàng ngày



TIN NHAN - SMS - WAP TRUYEN


Trang chủ > sms > wap truyen , doc truyen teen
Bottom

Bài viết: Truyện Teen FULL - NEW | Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh

Admin [OFF]
Rất Đẳng Cấp
lo lắng như vậy không…

-Nhưng chị ta đã bỏ con bé đi mà… Chị ta không có quyền…

-Anh biết… Nhưng cô ta có những bằng chứng chống lại anh…

-Chống lại anh?

-Cô ta có những bằng chứng, cả nhân chứng nữa, về chuyện anh đã từng phải vào trại cải tạo vì tội ăn cắp, đánh nhau, sử dụng chất kích thích lúc anh 14 tuổi. Anh đã từng bị vào tù 1 năm vì tội đánh người gây thương tích…

-Chuyện đó có sao?- cô hỏi, nhìn anh, không tin rằng người đàn ông đang nằm bên cạnh cô lại có một quá khứ như vậy.

-Đó chính là anh đấy. Anh có một quá khứ đáng khinh bỉ, một quá khứ người ta muốn phỉ nhổ vào. Anh không biết cha mình là ai, mẹ anh bỏ đi khi anh 5 tuổi. Anh sống trong cô nhi viện đến năm 10 tuổi rồi sống lang bạt ở bất cứ đâu, làm bất cứ việc gì để tồn tại. Vào tù ra tội, trộm cắp, đánh nhau… Mọi thứ mà em không thể tưởng tượng được. Cho đến khi anh gặp Mỹ Anh, anh gặp cô ấy năm anh 19 tuổi, lúc đó anh mới ra tù vài tháng. Hình ảnh cô gái nhỏ rửa bát thuê cho hàng cơm khiến anh thấy thương cảm, anh yêu cô ấy một tình yêu mãnh liệt. Nhưng cô ấy không chịu đáp lại tình cảm của anh, nỗi giận dữ bị từ chối cộng thêm ham muốn trong anh trỗi dậy. Một đêm, đợi cho tất cả mọi người trong quán cơm đó về hết chỉ còn cô ấy, anh đã uống say, bước vào, bày tỏ tình cảm chân thành của mình. Nhưng ánh mắt cô ấy đáp lại anh là sự sợ hãi, khinh bỉ, cô ấy biết anh là ai, biết quá khứ tội lỗi của anh. Không thể chịu đựng được ánh mắt đó, anh đã lao vào cô ấy như một con thú dữ bị bỏ đói lâu ngày nhìn thấy miếng mồi ngon, anh cưỡng bức cô ấy, mặc cho cô ấy la hét vùng vẫy. Sau hôm ấy, cô ấy như người mất hồn, anh hối hận, căm ghét và ghê tởm chính bản thân mình. Anh tìm mọi cách để xin cô ấy tha tội. Ngày nào anh cũng tới quán cơm đó chỉ để được nhìn thấy cô ấy. Rồi dần dần, tình cảm chân thành của anh được cô ấy đáp lại, đón nhận nó một cách dè dặt nhưng mãnh liệt, anh hiểu kí ức về đêm đó vẫn còn đấy. Anh và cô ấy đã có những ngày tháng hạnh phúc, có Tiểu Ly, nhưng rồi cô ấy không thể chịu được khi bác sĩ nói về bệnh tình của con bé. Cô ấy không muốn Tiểu Ly là gánh nặng của mình. Chuyện sau đó, em biết rồi đấy.- cô chăm chú lắng nghe câu chuyện của anh không bỏ sót một chi tiết nhỏ nào. Cô không ngờ được anh đã phải chịu đựng nhiều bất hạnh như vậy. Nhưng điều đáng nói là cô lại muốn được che chở đứa trẻ xưa kia hơn là anh bây giờ.- Chắc bây giờ em đang sợ anh lắm đúng không?

-Không.- cô nói nhỏ.- Đó là quá khứ của anh. Chỉ là những việc làm bất đắc dĩ để tồn tại trong thế giới này, sống cùng với vòng quay của thế giới để không bị đào thải. Sống một cuộc sống như vậy không phải là lỗi của anh.




Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
-Đó là lý do anh lo sợ, cô ta có những bằng chứng, những thứ bất lợi cho anh. Hơn nữa, cô ta biết về…- nói đến đây anh quay ra nhìn cô.- Em đừng giận nếu anh nói ra chuyện này… Cô ta biết về những cô gái đã từng lên giường với anh…

-Không quan tòa nào chấp nhận một người cha thiếu đứng đắn…- cô nói khi hiểu được điều khiến anh lo lắng. Nhưng cảm giác khó chịu và ghen tức len lỏi trong cô khi nghĩ đã từng có những người phụ nữ khác trong vòng tay anh.- Có bao nhiêu người phụ nữ đã nằm trên chiếc giường này?

-Em đang ghen đấy à?- anh bật cười khi cô hỏi.

-Em nghĩ em có quyền được biết đã có bao nhiêu người phụ nữ nằm trên giường của chồng sắp cưới của mình chứ.- cô thì thầm vào tai anh bướng bỉnh.

-Chỉ một thôi. Một người duy nhất.- anh kéo môi cô xuống môi mình.

-Em muốn biết cô ta là ai?- cô vẫn cứng đầu

-Em… Em là duy nhất trên chiếc giường này, trong căn phòng này và… trong trái tim anh. Hơn nữa, em không nghĩ anh đưa tình nhân của mình về nhà trong khi con gái anh đang ở đó chứ.

-Ồ. Em quên mất.- cô nói đầy hối lỗi.- Với những bằng chứng như vậy có thể rất bất lợi cho anh. Nhưng sẽ không như thế nữa bởi vì chính chị ta đã bỏ rơi con bé suốt mười năm.

-Luật sư của anh đang chuẩn bị những thủ tục cần thiết.

-Nhưng anh vẫn lo lắng?

-Ừ… Em yêu, anh thực sự sẽ phát điên mất nếu như bây giờ anh không có em ở bên cạnh.- cô mỉm cười khi nhìn thấy sự tin tưởng dành cho cô trong ánh mắt anh.

-Nói cho em biết… Đêm đó… đêm đầu tiên của chúng ta. Nếu em đẩy anh ra. Nếu em kháng cự lại anh thì anh sẽ làm gì?

-Anh không biết… Nếu em cự tuyệt anh, có lẽ anh sẽ bỏ chạy thật xa khỏi em.

-Tại sao?- cô nhíu mày.

-Bởi vì nếu không bỏ chạy, anh sẽ cưỡng bức em, anh sẽ ép buộc em lên giường với anh như những gì anh đã từng làm với Mỹ Anh.

-Anh sẽ không làm thế?

-Sao em lại nghĩ vậy?

-Bởi vì em tin anh sẽ không làm tổn thương em. Nếu như anh thật sự sẽ làm thế thì em sẽ không bao giờ yêu anh. Ở bên anh, em có cảm giác an toàn tuyệt đối, nếu như anh thực sự có thể làm tổn thương em theo lời anh nói thì em sẽ không có cảm giác ấy khi ở bên anh.

Lúc nào cô cũng khiến anh ngạc nhiên về những suy nghĩ của mình. Anh đã tưởng cô sẽ căm ghét anh, ghê sợ anh và sẽ chạy ngay ra khỏi căn phòng này khi anh kể chuyện quá khứ của mình cho cô. Anh đã che giấu nó bởi vì anh sợ cô sẽ ghét anh. Nhưng đến khi Mỹ Anh nói cô ta muốn tranh giành Tiểu Ly với anh, và cô ta có những bằng chứng. Anh đã lo sợ việc Mỹ Anh sẽ nói với cô những chuyện đó, nếu vậy anh muốn mình là người nói với cô, thà cô căm ghét anh, còn hơn phải nhìn thấy cô bị Mỹ Anh lấy ra làm công cụ cho toan tính của cô ta. Anh thấy ghê sợ người phụ nữ đó, cô ta không còn là cô bé làm thuê hiền lành, đáng thương mà anh đã từng yêu thương nữa mà là một người phụ nữ đầy toan tính và nhẫn tâm.





Mới sáng sớm mà Lý Minh- luật sư của anh đã đi đi lại lại dưới phòng khách, vẻ mặt đầy lo lắng, chờ đợi Bình xuất hiện. Anh nhẹ nhàng ra khỏi phòng để không khiến cô thức giấc. Đêm qua, cô đã thức cùng anh, chia sẻ cùng anh, an ủi vỗ về anh cho đến khi cơn buồn ngủ ập đến cương quyết không tha cho cô, cô mới chìm vào giấc ngủ. Còn anh thì thức trắng nguyên đêm, bật dậy ngay khi ông luật sư gọi cho mình.

-Hoàng Bình.- ông luật sư nói khi nhìn thấy anh, trên khuôn mặt vẫn hiện rõ nỗi lo âu.

-Mọi chuyện vẫn ổn chứ?- anh hỏi.

-Tôi e rằng sẽ phải nói khác đi. Không ổn, thật sự không hề ổn chút nào.- Lý Minh nói.

-Không ổn như thế nào.- sự bình tĩnh của anh không khiến Lý Minh ngạc nhiên, ông không chỉ là luật sư mà còn là bạn của anh, ông hiểu rõ anh, anh luôn luôn có thể điều chỉnh những cảm xúc của bản thân mình.

-Cô ta yêu cầu luật sư của mình tìm những cô gái cậu đã lên giường với cậu?

-Cô ta muốn mua chuộc họ?

-Thông minh lắm. Cô ta mua chuộc để họ nói rằng cậu đưa tất cả bọn họ về nhà trong khi con gái cậu đang ở nhà.

-Vô ích thôi. Bà Năm và Tiểu Ly không công nhận điều đó.

-Có thể che giấu mà. Bà Năm không ở bên cạnh cậu mỗi đêm chứ?

-Chết tiệt.

-Cô ta cũng tính trước khi những cô gái đó không dùng được rồi.

-Ý ông là gì?

-Cô ta nói rằng lý do mình bỏ đi vì bị cậu đánh đập. Trước kia, cậu đã từng cưỡng bức cô ta nên không có lý do gì để cậu không đánh đập cô ta lúc hai người sống cùng nhau.

-Vu khống? Tất cả những điều đó không phải là sự thật.- anh giận dữ.

-Tôi biết. Nhưng cô ta có nhân chứng, bằng chứng. Tất cả những bằng chứng đều bất lợi cho chúng ta. Nếu cậu không thể tìm được những bằng chứng mới thì chắc chắn quyền nuôi con sẽ thuộc về cô ta.

-Khốn khiếp. Cô ta nghĩ mình là ai chứ.

-Cô ta nhanh hơn cậu. Tất cả mọi việc đã được cô ta chuẩn bị từ khi trở về. Rõ ràng là cô ta đã qua mặt cậu.

-Chuyện này không thể để Tiểu Ly biết.- anh nói nhỏ, khuôn mặt đầy lo lắng và mệt mỏi.

-Còn vợ chưa cưới của cậu. Cô ấy…

-Tôi biết chuyện đó rồi.- tiếng nói của cô cất lên khiến anh như kẻ chết đuối vớ được cọc.

-Sao em lại xuống đây?- anh hỏi.

-Em tỉnh dậy và
không thấy anh.- cô nói nhỏ.- Mọi chuyện không ổn đúng không?

-Ừ.- anh khẽ gật đầu xác nhận.- Cô ta đưa anh vào bước đường cùng rồi.

-Luôn luôn có một lối thoát. Anh đừng có bi quan thế. Mọi chuyện dù có tồi tệ đến đâu cũng phải chống đỡ, Tiểu Ly cần anh, con bé yêu anh, anh biết điều đó mà, phải không?

-Cô ấy nói đúng đấy? Ông trời không tuyệt đường ai bao giờ.- Lý Minh cất tiếng ủng hộ cô. Nhưng từ nãy tới giờ, ông đang quan sát cô, bởi trông cô rất quen, đây là lần đầu tiên hai người họ gặp nhau nhưng thực sự trông cô rất quen.

-Tiểu Ly chưa dậy đúng không?- anh hỏi cô.

-Vâng.





-Anh muốn lên thăm con bé một lát.- anh nói rồi đứng lên.

Cô nhìn anh đi hết cầu thang, khẽ thở dài. Những chuyện anh đang phải chịu đựng cô ước gì mình có thể chịu đựng thay anh. Nhìn anh lo lắng đến vậy, cô không đành lòng, trái tim cô như bị ai bóp nghẹt. Còn Tiểu Ly, con bé từ lâu đã quá đỗi thân thiết với cô. Cô cũng như anh, không muốn mất con bé. Cô yêu nó ngay từ lần đầu tiên hai người gặp gỡ.

-Xin lỗi cô.- ông cất lời.- Tôi chưa gặp cô bao giờ đúng không? Tôi là Lý Minh- luật sư của gia đình.

-Tôi là Dương Ngọc Linh, chắc ông cũng biết tôi là ai.- cô mỉm cười nói, cảm thấy người đàn ông này thật dễ mến.

-Cô họ Dương sao? Chẳng hay cô có quen biết với ông Dương Ngọc Lâm.- ông không định hỏi thế chỉ tại nhìn cô quen quá.

-Đó là cha tôi. Ông quen biết ông ấy sao?- cô ngạc nhiên.

-Cha cô và tôi là bạn hồi đại học, cả mẹ cô nữa. Ba chúng tôi rất thân thiết.

-À.- cô nhớ ra.- Cháu đã từng nghe cha nhắc tới chú một vài lần nhưng sao cháu chưa bao giờ gặp chú.

-Cháu có gặp ta một lần hồi cháu 2 tuổi, nhưng cháu làm sao có thể nhớ được chứ?- ông mỉm cười rồi nói tiếp.- Sau đó ta và gia đình chuyển đến Mỹ sinh sống, chúng ta đứt liên lạc. Cha mẹ cháu vẫn khỏe chứ?

-Cha mẹ cháu đều mất rồi.- cô lạc giọng, vô tình câu hỏi đó đã khơi gợi nỗi đau trong lòng cô.

-Ta xin lỗi. Cha cháu mất khi nào.- ông hơi kinh ngạc, và đau buồn nữa.

-Tám năm trước, năm cháu đang học năm nhất đại học.- cô trả lời buồn bã.

-Vậy tại sao cháu lại phải sống thế này? Ta nghe nói cháu học Luật cơ mà. Hơn nữa, chẳng phải cha cháu rất giàu có.

-Chuyện này rất khó nói… Lúc nào đó, cháu sẽ nói rõ với chú.- cô khẽ mỉm cười. Ông cũng không hỏi gì thêm nữa vì rõ ràng cô không muốn nhắc đến, chỉ là ông vui mừng vì tại nơi này mà ông có thể gặp lại con gái của một người bạn, một người anh em, một ân nhân của ông.

-Ta thấy Hoàng Bình đã thay đổi rất nhiều kể từ khi có cháu. Xem ra cháu đã thực sự khiến trái tim cậu ấy đập trở lại.- ông lái câu chuyện sang một chủ đề khác.

-Mọi chuyện tồi tệ đến mức nào hả chú? Xin chú đừng giấu cháu.

-Vợ cũ của cậu ấy nói rằng lý do cô ta bỏ đi là vì trong lúc hai người còn sống chung với nhau, cậu ấy đã đánh đập, hành hạ cô ta.

-Điều đó là dối trá. Anh ấy không phải loại người đó.

-Cháu dám chắc điều đó?- ông hỏi cô nghi hoặc.

-Chú phải hiểu rõ anh ấy hơn cháu mới phải chứ. Hai người quen nhau lâu rồi mà.

-Nhưng ta không phải người yêu của cậu ta.- lời ông nói khiến cô đỏ mặt.- Ta chỉ muốn thử xem tình cảm của cháu và cậu ấy đến đâu thôi. Ta không bao giờ nghi ngờ cậu ấy? Cậu ấy giống như con trai ta.

-Cách anh ấy quan tâm cháu không cho thấy một con người như chú nói.- cô nhìn lên phía cầu thang và nói.

-Lần này cậu ta sẽ phải đối mặt với khó khăn thực sự. Nhưng ta cho rằng sẽ không khó khăn để vượt qua khi cậu ấy đã có cháu bên cạnh.- ông nói.- Thôi, ta phải đi. Chúng ta cần thêm nhiều chứng cứ nữa.

-Cháu chào chú, cháu thực sự rất vui vì được gặp chú ở đây.- cô nói và tiễn ông ra về.

Cô lên phòng Tiểu Ly, anh vẫn đang ở đó. Cô nhẹ nhàng bước vào để không phá hỏng giây phút riêng tư của anh. Anh đang ngắm nhìn con bé, ánh mắt anh ánh lên tình yêu vô bờ bến. Cô hiểu anh yêu con bé nhiều đến thế nào. Nếu có ai đó mang con bé đi khỏi anh thì chắc chắn anh sẽ sụp đổ mất, nhất là khi, người đó lại là Mỹ Anh. Người phụ nữ đó không chỉ làm tổn thương anh, mà còn lấy đi niềm hy vọng của anh. Bao năm qua, anh sống vì con gái mình, làm tất cả những gì có thể cho con bé. Nếu bây giờ anh thật sự mất con bé, cô không muốn nghĩ thêm bất cứ điều gì nữa, nó chỉ khiến cô thêm sợ hãi và lo lắng. Điều cô cần làm bây giờ là ở bên anh, giúp đỡ anh, cùng anh vượt qua tất cả những chuyện này.





Anh thật sự không biết rồi đây cuộc sống của mình sẽ ra sao nữa…nếu như anh mất Tiểu Ly. Con bé là cuộc sống của anh, là sợi dây duy nhất níu giữ anh lại thế giới này. Anh yêu con bé hơn bất cứ điều gì, nếu như cô ta tách con bé khỏi anh, cô ta sẽ giết chết anh mất. Sao cô ta có thể độc ác như vậy chứ? Khi cô ta ra đi, anh tưởng như đã chết, chỉ có Tiểu Ly mới khiến anh can đảm để sống tiếp. Vậy mà giờ đây, tước con bé đi khỏi anh thì khác nào giết anh hai lần. Anh cứ ngồi đó, ngắm nhìn khuôn mặt thánh thiện của con gái anh, nhìn nó thật vô tư trong giấc ngủ… Một bàn tay đặt lên vai khiến anh quay lại, cô đang đứng đó, bên cạnh anh, ánh mắt cô nhìn anh đầy cảm thông. Anh cảm thấy nhẹ lòng hơn khi ít ra bây giờ, anh vẫn còn có cô và Tiểu Ly vẫn nằm ngủ say sưa trên giường nó.

-Anh thật sự, thật sự không biết phải làm sao nếu không có con bé.- anh nói khi cô nhẹ nhàng ôm anh vào lòng, những giọt nước mắt của anh thấm vào áo cô khiến trái tim cô đau nhói. Đây là lần đầu tiên cô thấy người đàn ông này khóc, và cô hiểu nỗi đau trong lòng anh quá lớn đến mức khiến anh trở nên yếu đuối trước người phụ nữ anh yêu.

-Em biết…em biết điều đó.- cô nhìn Tiểu Ly, nhớ lại những giây phút cô ở bên con bé. Con bé là một thiên thần, nó đã cho cô thấy lại tuổi thơ của mình, nó đã cho cô được trải qua cảm giác của một người mẹ. Và hơn tất cả, cô cũng yêu con bé, thậm chí cô còn có thể nói cô yêu con bé chẳng kém gì anh. Cô cũng sẵn sàng đánh đổi cả tính mạng vì con bé. Nhưng cô cũng như anh, không thể tưởng tượng được một cuộc sống không có con bé. Nụ cười của con bé đã khiến cô bớt cô đơn mỗi khi nhớ về cha mẹ mình. Cách con bé yêu quí cô chân thành đã giúp cô vượt qua những giây phút đau đớn đến nghẹt thở khi bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của anh, khi yêu anh âm thầm, khi nghĩ rằng anh yêu một người phụ nữ khác.

-Em nghĩ chúng ta nên ra ngoài thôi. Anh không muốn con bé thức giấc và nhìn thấy anh đang lo lắng và đau khổ đến thế này chứ?- cô buông anh ra và nói.

-Chúng ta ra ngoài thôi.- anh nói nhỏ, đặt một nụ hôn lên trán con gái và cùng cô ra ngoài.

-Anh muốn giấu em những chuyện sau đó về vụ kiện đúng không?- cô hỏi anh khi hai người về phòng anh.

-Chẳng phải ông Lý đã nói hết mọi chuyện với em rồi sao.- anh trả lời cố che giấu cái sự thật là anh muốn giấu cô những chuyện sau đó.

-Nếu chú ấy không thấy em ở đó, nếu em không hỏi thì chắc hẳn anh sẽ giấu em đúng không?

-Đúng…- anh đành nói thật, cô quá thông minh, và anh khó mà che giấu được suy nghĩ của mình khi đứng trước cô.

-Tại sao?

-Anh không muốn lôi em vào giữa anh và Mỹ Anh, chỉ Tiểu Ly là quá đủ với anh rồi, anh không thể chịu đựng được nếu như cả em cũng xảy ra chuyện gì. Mỹ Anh sẽ không từ bỏ cơ hội nào để hủy hoại được anh, anh… anh không biết phải làm sao nữa… chỉ cần nghĩ đến việc cô ta đến gần em thôi cũng đủ khiến anh sợ run lên rồi.

-Không nói với em có khiến anh chắc chắn rằng chị ta không đến gần em. Chúng ta không thể biết trước được mọi chuyện xảy đến với mình. Dù sao thì em cũng biết hết rồi… Hơn nữa, em tình cờ lại biết được chú Minh là bạn thân của cha em. Chú ấy và cha mất liên lạc kể từ khi gia đình chú ấy chuyển đi nơi khác.

-Thật sao?- anh quay lại nhìn cô kinh ngạc.- Làm sao chuyện đó lại có chứ?

-Thế mới hay. Chú ấy hỏi về cha em khi nghe tên em. Tình cờ đó lại là cha em. Đúng là trái đất tròn.

-Đúng là trái đất tròn thật… Em ổn chứ?- anh lao đến bên cô, ánh mắt đầy lo lắng khi thấy cô chạy vào nhà vệ sinh nôn ọe, mặt trắng bệch.

-Em không sao. Tự nhiên thấy buồn nôn thôi. Anh đừng lo.- cô nói.

-Em chắc là không sao thật chứ?- anh hỏi, vẫn còn lo lắng.- Không được, để anh đưa em tới bệnh viện.- anh nói khi cô lại tiếp tục ọe.

-Em không sao đâu. Anh đừng lo lắng quá như thế. Chắc em phải cái gì thôi. Em ổn mà.- cô nói.

-Em chắc là mình ổn thật?- anh hỏi lại.





-Vâng. Nhưng có lẽ em cần nghỉ ngơi một chút.- cô trấn an anh.

Anh đưa cô về phòng, đợi cho cô chìm dần vào giấc ngủ rồi mới về phòng giải quyết mấy việc của công ty. Cô nghe tiếng cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại và tiếng bước chân anh đi xa dần. Dạo này, cô buồn ngủ kinh khủng, cô ghét mùi thức ăn, và chu kì của cô đã chậm mấy ngày. Cả người ngu ngơ nhất cũng có thể hiểu điều đó là gì, hạt giống của anh đang từng ngày lớn lên trong cơ thể cô. Khám phá mới khiến cô vừa mừng vừa lo. Cô hạnh phúc vì đã mang đứa con của anh. Cô muốn được làm mẹ của con anh hơn bất cứ điều gì. Nhưng bây giờ không phải lúc nói đến chuyện này, đứa bé sẽ khiến anh bối rối, chuyện của Tiểu Ly anh cần phải giải quyết ổn thỏa, anh không cần thiết phải có thêm một gánh nặng nữa, có lẽ đứa bé sẽ phải chờ thêm một thời gian nữa. Bây giờ, cô cần tận hưởng niềm hạnh phúc được làm mẹ, cái cảm giác mới mẻ và kì lạ, cô tự hỏi khi mẹ cô mang thai cô bà sẽ như thế nào. Cô cảm nhận được một sự kết nối, một sinh linh bé nhỏ đang dần lớn lên trong cơ thể mình, cô cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình và của đứa bé hòa vào làm một. Tất cả đến với cô thật lạ lẫm, nhưng thật kì diệu.




Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Cô đang ngồi ở quán cà phê quen của Trang và mình lúc còn học đại học. Hôm nay Trang gọi điện rủ cô ra đây, con bé này thật là, hẹn người ta lúc tám giờ mà bây giờ tám rưỡi rồi mà chưa thấy đâu. Cô thở dài ngao ngán, con bạn thân vẫn chẳng thay đổi chút nào cả. Cô quay ra
ngoài, mỉm cười khi thấy con bạn thân hớt hơ hớt hải chạy đến.

-Không cần phải dọa, tớ nhìn thấy cậu chạy vào đây rồi.- cô nói khi biết con bạn đang đứng sau mình và chuẩn bị hù cô.

-Chán chết đi được, lại bị phát hiện.- Trang ngồi xuống, mặt ỉu xìu.

-Cái trò này tớ quen rồi. Ai bảo hồi đi học dọa người ta cho lắm vào. Sao, hôm nay hẹn tôi ra đây, bắt người ta đợi từ lúc tám giờ mà tám rưỡi mới đến là sao hả?- cô nói.

-Tại còn đánh vật với ông trời con nhà mình để nó ăn hết bữa sáng.

-Yun đâu rồi. Sao cậu không đưa nó đi cùng?

-Anh Hùng ở nhà trông nó rồi. Được ngày ông chồng bận rộn nghỉ ở nhà, phải bóc lột tí chứ.- Trang nở một nụ cười gian gian.

-Haizzz.- cô vờ thở dài.- Sao tự dưng tớ lại thấy có lỗi với anh Hùng khi “đẩy” anh ấy đến với cậu nhỉ.

-Ê bà kia!- Trang nhảy dựng lên.- Chồng tôi là trai có vợ rồi đấy nhá.

-Đùa thôi. Ai làm gì đâu mà sợ, ghê chưa, giữ chồng thế đấy?- cô bật cười rũ vì thái độ của con bạn.- Bình tĩnh đi nào! Uống nước đi cho hạ hỏa.- vẫn không ngưng cười.- Mà hôm nay hẹn tớ ra đây có việc gì mà mới năm giờ sáng đã gọi điện thế.

-Tớ nghe nói vợ cũ của Hoàng Bình đã về đây đúng không hả?- Trang hỏi.

-Sao cậu biết việc đó?- cô nhìn con bạn thân.

-Xì! Tớ thì có gì không biết chứ. Với lại cô ta là trợ lý chủ tịch tập đoàn Bombay, lần này việc cô ta đến đây rất được các doanh nghiệp quan tâm. Họ rất muốn có cơ hội hợp tác với tập đoàn đó mà.

-Có cái gì trên đời này mà cậu không biết không?- cô nhìn con bạn thân và nói.

-Chuyện gì đó mà cậu đang giấu mình?- Trang đã nhận ra sự khác lạ ở cô bạn thân.

-Mình làm gì có chuyện gì đâu.- cô chối. Nhưng cơn buồn nôn ập đến khiến cô phải vội chạy vào nhà vệ sinh.

-Cậu ổn chứ?- Trang hỏi đầy lo lắng khi cô trở ra.

-Ừ. Tớ ổn…

-Thật chứ? Tớ lại thấy không ổn chút nào đâu. Có gì thì nói ra ngay đi.- Trang dọa nạt. Và cô biết sớm muộn gì thì Trang cũng biết cả thôi, dù sao thì cô ấy cũng đã có một nhóc hai tuổi rồi.

-Thật ra tớ… tớ đang có thai….

-CÁI GÌ CƠ?- Trang nói lớn khiến mấy vị khách trong quán phải quay lại nhìn.

-Thôi nào, bình tĩnh đi, cậu đang khiến mọi người chú ý đến mình đấy.- cô nói vội kéo con bạn ngồi xuống.

-Làm sao mà bình tĩnh được chứ hả? Tự dưng con bạn thân nhất của tớ nói với tớ rằng nó có thai trong khi đó, anh chồng sắp cưới thì đang vướng vào vụ kiện tụng tranh giành quyền nuôi con với vợ cũ. Trời ơi! Trời ơi! Cậu giết tớ mất. Tớ đã đoán đúng mà, tớ đã biết khi cậu ở nhà tớ mà, tớ đã biết cậu và anh ta có gì đó, nhưng một đứa trẻ thì không. Ôi trời ơi! Cha mẹ ơi!- Trang lẩm bẩm một hồi khiến cô không thể nhịn được cười khi thấy thái độ của con bạn thân.

-Có gì đáng cười chứ?- Trang nói lớn khiến cô đành ngậm miệng lại, cố nén cười.- Mà này, anh ta đã biết chưa?

-Tớ chưa muốn cho anh ấy biết. Bây giờ, anh ấy đã có đủ chuyện đau đầu rồi. Đợi khi mọi chuyện trở lại quỹ đạo của nó, tớ sẽ nói với anh ấy.

-Thế là hôm nay phải ăn mừng thôi.- Trang đã lấy lại bình tĩnh và cô nàng đang rất hí hửng với cái tin này.- Về nhà tớ nhé. À quên nữa, được mấy tháng rồi, đi bác sĩ chưa?

-Tớ mới tới bệnh viện hôm qua. Bác sĩ nói là em bé được hai tháng rồi tháng rồi.

-Mà này, cậu biết từ bao giờ thế? Hồi trước tớ còn đến bốn tháng mới biết cơ mà.- Trang xoa xoa cái cằm nghĩ ngợi.





-Tại hồi cậu mang thai, tớ suốt ngày ở nhà cậu, đọc một đống sách về phụ nữ mang thai của anh Hùng. Mà cậu mang thai có bị nghén đâu, còn tớ đây thì mới tháng thứ hai mà đã nghén lên nghén xuống rồi.

-Ơ! Thế mà cái ông Bình đấy không phát hiện ra á?- Trang tròn mắt.

-Anh ấy nghĩ tớ bị ốm. Đàn ông mà, sao biết mấy chuyện này chứ.

-Nhưng anh ta đã có một đứa con rồi còn gì.

-Lúc mang thai Tiểu Ly, vợ cũ của anh ấy rất khỏe mạnh, không ốm nghén, thậm chí vẫn còn làm việc trong quán ăn được cơ.

-Sao cậu biết?- Trang hỏi.

-Anh ấy kể với tớ.

-Ờ ha! Quên mất…Thôi, bây giờ về nhà tớ đi, ngồi ngoài này chán lắm. Mà tớ muốn khoe với anh Hùng chuyện này quá đi mất.

-Ơ! Người mang thai là tớ mà sao nhìn cậu còn hí hửng, háo hức hơn cả tớ nữa.- cô nói khi con bạn thân kéo cô ra ngoài.

-Thì tớ vui mà. Đi thôi!.

15 phút sau, hai người đã về tới trước cổng nhà Trang. Cô bạn mở cổng rồi chạy ngay vào trong nhà. Cô bật cười, nhìn cô bạn thân đã làm mẹ rồi mà vẫn như trẻ con vậy.

-Anh.- Trang hù một phát khiến chồng cô giật mình phải ngước lên từ cái máy tính.- Đoán xem ai tới kìa.

-Linh chứ gì? Việc gì phải đoán. Sáng nay em để anh đánh vật với con trai yêu quý của em rồi đi chơi với cô bạn thân.- anh nói vờ giận dỗi.

-E hèm!- Linh hắng giọng từ ngoài cửa khiến hai người quay lại.- Em phải đính chính lại là em không phải là người lôi cô vợ xinh đẹp của anh ra khỏi nhà mà ngược lại chính cô ấy mới lôi em ra quán cà phê và bắt em đợi hơn ba mươi phút.- Hùng cười phá lên vì cái vẻ hài hước trong mắt Linh.

-Thôi thôi! Không nói chuyện này nữa. Bây giờ phải vào chủ đề chính thôi, hôm nay em sẽ mở một bữa tiệc nho nhỏ để liên hoan, chúc mừng cô bạn thân của chúng ta sắp làm mẹ.- Trang tuyên bố đầy tự hào.

-Cái gì? Em có thai sao?- bây giờ đến lượt Hùng bị sốc.

-Vâng.- cô nhẹ nhàng đáp với một nụ cười hạnh phúc.

-Vậy ra là em nói đúng à?- anh ghé vào tai vợ mình thì thầm.

-Đấy, em đã nói mà anh không nghe cơ, trực giác của phụ nữ tốt lắm.- Trang đáp lại.

-Này! Hai người lại thì thầm to nhỏ gì thế? Bỏ quên tôi rồi sao.- cô nói.- Mà, con trai em đâu rồi, sao em không thấy nó.

-Ồ, anh xin lỗi.- Hùng cười ngại ngùng.- Bé Yun ngủ rồi, anh phải đánh vật với nó cả buổi để thay một bộ quần áo, cuối cùng thì cu cậu lăn ra ngủ.

-Em xin lỗi vì để anh phải đánh vật với con. Đừng giận mà.- Trang làm nũng.- Hay là bây giờ chúng ta đi chuẩn bị một bữa tiệc nho nhỏ để chúc mừng Linh đi.





-Thôi được rồi. Anh thua em rồi.- anh giơ hai tay đầu hàng, nhìn Linh thở dài khiến cô bật cười khúc khích, còn Trang thì chắc hẳn vẫn đang mơ mộng về đám cưới của bé Yun và con của cô. Lúc trên xe, con bạn thân cứ thao thao bất tuyệt về chuyện ghép đôi cho hai đứa trẻ mà rõ ràng là con cô còn chưa ra đời, trai hay gái còn chưa biết huống gì nói đến chuyện kết hôn.

Và cái bữa tiệc nho nhỏ ngoài trời theo lời Trang nói có đủ cho cả một đại gia đình có chục người ăn, khiến cho Hùng phải đi đi lại lại chuẩn bị đủ thứ. Cô và Trang làm mấy món ăn ở trong bếp, ngoài trời là anh Hùng lo.

-Cậu định bắt cả nhà ăn hết chỗ đồ ăn này thật à?- cô hỏi khi nhìn lại chỗ thức ăn họ đang chuẩn bị.

-Hết ngay thôi. Anh Hùng ăn khỏe lắm.- Trang trả lời tỉnh bơ.- Thừa con hơn thiếu.

-Trời đất.- cô thầm than thở. Hồi còn đi học, cái hộp cơm của Trang lúc nào cũng có bao nhiêu món ăn, nhiều đến nỗi bữa trưa cô khỏi cần mang cơm đi, giải quyết cùng Trang hết bữa trưa của cô bạn cũng đủ khiến hai đứa no căng.

Cô ở lại nhà Trang đến tối mới về nhà, cô bạn dặn dò cô đủ thứ mặc cho cô nói là cô đã đọc đủ sách khi nó mang thai rồi. Trang dặn đi dặn lại, bắt cô phải nhắc lại chính xác đến từng từ. Nó còn hăm dọa sẽ không bao giờ nhìn mặt cô nếu cô không ăn uống đúng giờ, không ngủ đủ giấc. Cuối cùng, anh Hùng phải “yêu cầu” cô vợ yêu quý của mình để cho cô về. Cô muốn gặp anh quá, cô nhớ anh. Tự hỏi không biết mọi chuyện có tiến triển gì mới, giờ này anh đang làm gì.

Chiếc xe đỗ trước cổng nhà, cô cảm ơn chú tài xế của Hùng rồi bước vào, cánh cổng xanh quen thuộc – nơi lần đầu tiên cô gặp anh. Cô vào nhà, anh đang ngồi ngửa mặt trên sofa, mắt nhắm nghiền, trán anh nhăn lại thành những nếp nhăn, trên bàn là một chai rượu mạnh vơi quá nửa. Cô đến ngồi bên anh, khẽ chạm vào cánh tay anh. Những nếp nhăn trên trán từ từ dãn ra, anh mở mắt nhìn cô. Anh đưa tay vuốt ve gò má cô ánh mắt anh chứa đầy sự mệt mỏi. Rồi anh cúi xuống chạm môi mình lên môi cô, và thế giới xung quanh anh không còn gì cả, chỉ có vị ngọt đôi môi cô đang chiếm hữu từng tế bào thần kinh trong anh. Một lúc sau đó, anh rời khỏi môi cô.

-Anh yêu em.- anh nói nhỏ chỉ đủ để cô có thể nghe thấy.

-Em biết.- cô mỉm cười, nhẹ nhàng nói rồi với tay đến chai rượu uống dở trên bàn.- Anh không phiền nếu em cất nó đi chứ?- cô hỏi anh tinh nghịch khiến anh bật cười.

-Tất nhiên. Với điều kiện em phải thay vào vị trí của nó.- anh nói, chà xát môi mình lên môi cô thêm một lần nữa.

-Hôm nay lại có chuyện gì nữa sao?- cô hỏi khi quay lại bên cạnh anh.

-Hôm nay anh đã gặp cô ta.- anh nói, vẻ cay đắng hiện rõ trên khuôn mặt anh.- Dù cho có căm ghét cô ta đến đâu anh cũng không thể ngờ cô ta lại đáng sợ đến mức ấy. Cô ta dùng chính con gái ruột của mình để ép anh.

-Chị ấy đã nói gì với anh?- cô hỏi, nỗi sợ hãi và lo lắng dâng lên trong cô, cô sợ điều anh sắp nói ra.

-Cô ta muốn quay lại, cô ta nói nếu quay lại thì anh sẽ không phải xa Tiểu Ly. Còn nếu không, khi cô ta thắng kiện, cô ta sẽ đưa con bé sang Mỹ, và anh sẽ mất con bé. Hoặc nếu không như vậy, anh phải bán lại hợp đồng của Pamelie với công ty xây dựng Yorkside, mất hợp đồng đó, công ty sẽ thua lỗ, mặc dù không đến mức phá sản nhưng những thiệt hại của nó sẽ không dễ để khắc phục.

-Chị ta dùng con bé để đổi lấy một hợp đồng kinh tế sao?- cô không thể tin vào tai mình những điều anh vừa kể. Làm sao mà một người phụ nữ có thể đem đứa con mình dứt ruột đẻ ra để trao đổi một vụ làm ăn.

-Phải. Cô ta đã dồn anh vào ngõ cụt rồi.

-Anh định làm thế nào?- cô hỏi anh, trái tim đập điên loạn.

-Anh sẽ cho cô ta cái hợp đồng chết tiệt đó.- anh nói.

-Anh đã suy nghĩ kỹ chưa. Mất hợp đồng đó công ty anh sẽ khó khăn, vẫn còn cách khác mà.

-Không được. Anh sẽ không bao giờ quay lại với cô ta.- anh gằn giọng.- Và, anh sẽ không dễ dàng để em tuột khỏi tay anh đâu. Anh đã suy nghĩ rất lâu và đó là quyết định của anh. Mai anh sẽ gọi điện cho Lý Minh và bàn bạc chuyện này.





Suy nghĩ kỹ với một chai rượu mạnh vơi quá nửa? Em nghĩ anh nên để đến sáng mai thì tốt hơn, anh nên suy nghĩ kỹ thêm một đêm nữa.

-Anh sẽ làm thế nhưng đấy chỉ là vì em thôi đấy. Mọi thứ đã được quyết định rồi.

Cô nhìn anh, cô biết Pamelie là đứa con tinh thần của anh, anh dành hết tâm huyết của mình cho công ty. Bây giờ, bắt anh đứng nhìn nó sụp đổ sẽ giết chết anh thêm một lần nữa. Dù cho anh đã nói anh không thể mất cô, dù cho anh đã chọn cô và Tiểu Ly nhưng cô biết anh đang đau lòng biết nhường nào. Mất công ty đó giống như anh đã đánh mất một nửa cuộc sống của mình. Anh đã từng nói với cô, suốt 10 năm qua anh sống vì Tiểu Ly và làm bạn với công việc. Công ty đó anh đã gây dựng nên vì người phụ nữ đó, và hơn hết là vì Tiểu Ly. Có lẽ, sáng mai anh sẽ quyết định khác đi và cô mong muốn điều đó. Không phải vì cô mong anh sẽ rời xa cô, chắc chắn cô sẽ đau đớn đến xé lòng khi thấy anh sánh vai bên người phụ nữ khác, nhưng để anh được hạnh phúc, cô sẽ làm tất cả. Cô thấy có lỗi với đứa con trong bụng, nhưng cô không thể để anh phải mất đi những thứ quý giá hơn cả tính mạng anh. Cô không thể nhìn thấy anh sụp đổ. Cái ý nghĩ sẽ mất anh cũng đủ khiến cô không thể tồn tại nhưng rồi, cô cũng sẽ quen với điều đó thôi. Đứa con của anh là một món quà tuyệt diệu và vô giá, với cô như vậy là đủ.

Sáng hôm sau, cô thức dậy muộn, một phần vì trằn trọc mãi mới ngủ được, một phần vì cô đang mang thai. Cô đến bên cửa sổ để kéo tấm rèm cho ánh nắng mặt trời chiếu vào. Cô nhìn thấy anh và chú Minh ở dưới sân, anh đang tiễn ông về. Có phải anh đã quyết định chuyện nhượng lại hợp đồng đó. Cô vội thay quần áo và xuống nhà, bà Năm nhìn cô với dáng vẻ hớt hơ hớt hải thì lại gần.

-Cháu làm gì mà vội vàng thế? Đang mang thai thì phải cẩn thận chứ.- bà nói nghiêm khắc. Cô không định nói cho ai trong nhà biết chuyện này nhưng thật tiếc là không thể giấu được người phụ nữ từng trải như bà Năm.

-Bác đừng nói cho anh ấy biết cả Tiểu Ly nữa. Chuyện này chưa phải lúc để nói ra. Đứa trẻ này đến thật không đúng lúc chút nào.- cô nói nhỏ.

-Ta biết. Nhưng cháu cũng phải cẩn thận đấy nhớ chưa. Đừng quên mình còn đứa con trong bụng. Đừng có chạy nhanh như thế.

-Cháu biết. À, chú Lý đến đây có phải có chuyện gì không ạ?

-Sáng nay cậu Bình gọi ông ấy đến sớm, hai người ở trong phòng làm việc nói chuyện rất lâu, cậu ấy vừa tiễn ông Lý về rồi.

-Em dậy rồi sao?- anh hỏi rồi đặt một nụ hôn lên trán cô.

-Vâng. Chú Minh đến đây có chuyện gì thế anh? Không phải anh vẫn quyết định nhượng lại cái hợp đồng đó chứ?- cô đi cùng anh đến bên chiếc sofa.

-Tối qua anh đã nói với em rồi còn gì. Công ty anh có thể vực lại dù hơi khó khăn, nhưng có những điều anh không thể đánh mất.- anh nhìn thẳng vào mắt cô, nói.

-Vậy còn điều kiện kia thì sao, anh không nghĩ tới nó sao, chẳng lẽ anh đành lòng nhìn công ty rơi vào khủng hoảng.- cô rụt rè nói.

-Anh không muốn nói đến chuyện này nữa. Đừng bao giờ nhắc đến cái điều kiện đó trước mặt anh.- anh lạnh lùng nói rồi bỏ lên trên tầng.

Những ngày sau đó trôi qua vẫn bình thường như bao ngày khác, những lúc ở bên nhau, anh luôn quan tâm, lo lắng cho cô, làm mọi điều cô muốn dù cô không yêu cầu. Sau giờ làm việc là anh bay ngay về nhà, cùng cô chơi đùa với Tiểu Ly. Chỉ trừ lúc cô nói với anh về cái điều kiện khác, thái độ của anh lập tức thay đổi, anh nhìn cô như kẻ tội đồ, ánh mắt anh u ám khiến cô lạnh sống lưng. Nhưng cô vẫn phải nói, nói cho đến khi nào anh cân nhắc lại quyết định của mình.

Anh có thể quay lại với…

-Nói thêm một câu nữa là anh bóp cổ em đấy.- anh gằn giọng khi cô định nói tới chuyện đó thêm một lần nữa.

-Nhưng tại sao anh cứ nhất định phải để công ty mà anh mất bao nhiêu công sức để gây dựng nên sụp đổ chứ?- cô không thể chịu nổi cái tính cố chấp của anh nữa.

-Vậy tại sao em cứ đẩy anh đến với người phụ nữ mà anh đã không còn bất cứ tình cảm gì ngoài sự khinh bỉ và căm ghét chứ?- anh lớn tiếng.

-Nhưng ít ra chị ấy có thể giúp cho công ty của anh không sụp đổ và anh sẽ được ở bên Tiểu Ly.- cô nói nhỏ, quay ra phía cửa sổ để tránh ánh mắt anh, cô sợ anh sẽ nhìn thấy sự đau đớn hiện rõ trên khuôn mặt mình.

-Xin em, Tiểu Ly còn chưa bao giờ gặp mẹ nó. Anh thậm chí còn chưa bao giờ nói rõ với con bé về chuyện của bọn anh.- anh đã dịu đi một chút.





-Anh nên nói với con bé, dù sao nó cũng cần biết là mẹ nó đã trở về. Chuyện này sớm muộn gì cũng phải nói, và anh phải là người nói với con bé.

-Nhưng anh sợ con bé sẽ không chịu nổi. Bệnh của nó…

-Anh định đợi đến khi nào nữa. Nếu để con bé nghe được chuyện này từ người khác thì hậu quả sẽ khó lường hơn. Bệnh của con bé không thể chịu bất kì chấn động mạnh nào, vì thế, anh nhất định phải tìm cách nói với con bé càng sớm càng tốt.

-Nhất định phải là anh sao? Chẳng lẽ em không thể nói với con bé.

-Anh là bố con bé. Con bé cần phải chuẩn bị tâm lý vì em nghĩ sớm muộn gì chị ấy cũng sẽ đưa chuyện này ra tòa thôi…. Một hợp đồng của công ty không thể đủ được, mục đích của chị ta không phải là công ty anh.

-Em có biết mình đang nói gì không đấy?- anh nhìn cô nghi ngại.

-Dĩ nhiên, em cũng vừa mới nhận ra điều đó thôi…- cô nhíu mày.- Phải, mục đích của chị ta không chỉ là cái hợp đồng đó, nếu thế thì đã không nhất thiết phải bày trò này ra.- gương mặt cô sáng lên vì điều mình mới phát hiện ra.- Sao em ngốc vậy chứ? Bao lâu nay em không đoán ra được.

-Khoan đã…ý em là cô ta còn có âm mưu gì khác? Anh chẳng hiểu gì cả.- anh nói.

-Phải, lần trước, Trang đã nói với em về lý do Mỹ Anh trở về đây, tập đoàn Bombay đang tìm một đối tác làm ăn… hay đúng hơn là một con mồi.

-Tập đoàn đó nổi tiếng với kiểu làm ăn nuốt chửng. Họ hợp tác với một công ty, lợi dụng những kẽ hở của công ty đó để dần dần thâu tóm toàn bộ.- anh giảng giải.

-Chính xác. Mặc dù biết hợp tác với Bombay là rất mạo hiểm nhưng vẫn có rất nhiều công ty muốn hợp tác với họ vì lợi nhuận khi hợp tác với tập đoàn đó là không nhỏ.- cô dừng lại một chút.- Tuy nhiên, để đánh vào thị trường du lịch châu Á, nhất là thị trường du lịch Việt Nam thì những công ty kia chỉ như muối bỏ biển.

-Và vì vậy họ chọn Pamelie?

-Đúng vậy.- thấy anh vẫn còn nghi ngại cô nói tiếp.- Khi Pamelie mất hợp đồng đó, công ty sẽ khủng hoảng, cổ phiếu rớt giá. Khi chuyện này đến tai các thành viên trong hội đồng quản trị thì chắc chắn sẽ có chiển tranh nổ ra. Có hai khả năng sẽ xảy ra, hoặc là họ sẽ tìm cách rút vốn ra khỏi công ty, hoặc là họ sẽ lợi dụng việc này để đưa người khác lên giữ chức chủ tịch. Lợi dụng khi công ty đang xào xáo, cộng thêm cổ phiếu niêm yết trên thị trường giảm mạnh, Bombay sẽ mua lại những cổ phiếu đó, thậm chí họ còn mua chuộc cả các cổ đông nhỏ, khi số cổ phiếu của họ đạt mức 40-45%, họ sẽ có cả công ty… Và anh sẽ mất nó.- cô nhìn anh thận trọng.

-Chết tiệt sao anh không nghĩ đến chuyện này ngay từ đầu nhỉ.- anh tự xỉ vả mình.- Nhưng làm sao một cô gái như em lại biết tất cả những chuyện thế này?

-Hồi trước, lúc cha em mất, chuyện tương tự như thế đã xảy ra với công ty của cha em. Bây giờ, nó do bà mẹ kế của em quản lý sau khi bà ta vung tiền của mình ra mua lại cổ phần. Hay nói chính xác hơn là tiền mà bà ta đã lấy trộm của cha em trong suốt thời gian họ sống chung.

-Xem ra anh đã đánh giá thấp em rồi. Từ khi gặp em đến giờ, lúc nào anh cũng bất ngờ vì mọi thứ ở em, còn bất ngờ nào nữa mà anh không biết?- anh đến bên cạnh cô, ghé sát vào tai cô thì thầm.

-Sẽ còn rất nhiều nữa và anh sẽ phải đợi.- cô mỉm cười nói.

-Thôi được. Anh sẽ đợi vậy.- anh mỉm cười.- Và từ giờ trở đi, em không bao giờ được nhắc đến điều kiện của cô ta trước mặt anh. Anh sẽ từ chối cả hai điều kiện chết tiệt đó. Anh sẽ vẫn giữ công ty lớn mạnh, giữ em bên anh, và sẽ không để cô ta mang con gái anh đi khỏi anh.

-Làm vậy có được không?




Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
-Nhất định sẽ còn tuyệt hơn cả mong đợi. Nhưng trước tiên phải làm theo lời em nói, nói chuyện với Tiểu Ly trước.

-Anh nên nhẹ nhàng để con bé có thể hiểu hết? Đừng ép con bé phải hiểu ngay những gì anh nói.

-Anh muốn em ở đó cùng anh.

-Bất cứ điều gì anh muốn.

Hai người vào phòng Tiểu Ly, cô bé đang ngồi trên giường và chăm chú đọc một cuốn sách đầy những bức tranh. Anh nhận ra đó là cuốn sách đầu tiên anh mua cho Tiểu Ly lúc con bé bắt đầu biết đọc.

-Con vẫn thích cuốn sách đó sao?- anh nhẹ nhàng đến bên cô con gái.

-Vâng, đó là cuốn sách đầu tiên con có mà.- con bé ngẩng lên nhìn anh mỉm cười, nụ cười trẻ thơ trong sáng khiến tim anh đau nhói.- Sao cả hai người lại nhìn con như thế?- con bé hỏi khi thấy cả annh và cô đều nhìn chằm chằm vào mình.

-Con yêu, thật ra cha có chuyện này muốn nói với con.- anh nhìn cô cầu cứu.

-Tiểu Ly, cha con có chuyện rất quan trọng muốn nói với con. Nhưng trước hết, cha mẹ muốn con phải thật bình tĩnh để lắng nghe những gì cha con sắp nói ra. Hãy hứa với mẹ là phải thật bình tĩnh, mẹ sẽ ở đây, bên cạnh con.- cô mỉm cười trao cho cô bé một ánh mắt đầy tin tưởng.

-Được, con hứa sẽ thật bình tĩnh. Có chuyện gì vậy cha?

-Chuyện này là về mẹ của con… Mẹ đẻ của con….- anh nghẹn lời, chờ đợi một phản ứng nhỏ trên khuôn mặt con gái. Rồi khi thấy mọi chuyện không có vẻ gì là bất ổn, anh tiếp tục nói.- Mẹ con đã về đây, người phụ nữ mà lần trước con gặp ở đây… con còn nhớ
Top
View: 3019086
Cùng Chuyên Mục
›› Chuyện Tình Ở Trường Học Pháp Sư
• 2013-04-20 / 23:53:10
›› Truyện Teen FULL - NEW | Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
• 2013-04-20 / 23:52:48
›› truyen teen | Hạnh Phúc Có Thật Của Tôi
• 2013-04-20 / 23:47:52
›› doc truyen teen | Điều Kì Diệu
• 2013-04-20 / 23:46:25
›› Chia tay ấu thơ
• 2013-04-15 / 02:28:51
›› Khi hạnh phúc không chỉ là nụ cười
• 2013-04-15 / 02:22:28
›› [Teen Story] Nè ngốc !!! Đừng bỏ cuộc
• 2013-03-30 / 08:38:09
1234...678»
Danh sách từ khóa
tuyen tap tho cho dem noel
tai tin nhan noel 2014
loi chuc hay nhat cho dem noel
loi chuc giang sinh cho nguoi yeu
nhung loi chuc y nghia nhat cho dem giang sinh
tin nhan mung giang sinh
tin nhan giang sinh dep
tin nhan sms chuc giang sinh
sms giang sinh 2014 moi nhat
tinh nhan hinh noel 2014
1234...91011»
SEO : Bạn đến từ :
1/53/3019086
U-ON
xem anh chup len
wap hay nhat | anh sex gai viet | wap hay | tim loi bai hat | wap giai tri shock | anh gai xinh | anh chup len | anh sexy nude | truyen it | sms8-3.wen.ru
game android | game mobile | sms chuc ngu ngon | anh chup len
kho game